Bạn cùng phòng lén lút xin chuyển ký túc xá. Tò mò, tôi hỏi cô ấy: “Sao lại chuyển? Mọi người ở chung chẳng phải rất tốt sao?”. Cô ấy cười gượng gạo hai tiếng: “Cái đó… ký túc khác mời tớ…”. Lúc nói câu này, cô ấy cúi gằm mặt, giọng run run, không dám nhìn tôi. Ngược lại, khi nói chuyện với những người khác trong phòng, dáng vẻ của cô ấy rõ ràng thoải mái hơn rất nhiều. Tôi thấy chột dạ: “Có phải tớ làm gì không tốt, khiến cậu ở trong phòng không thoải mái không?”. “Không! Không hề! Sao có thể chứ!”. Cô ấy cuống cuồng phủ nhận. “Cậu đừng nghĩ nhiều, không liên quan đến cậu, thật đấy!”.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?