Chị Không Cần Tha Thứ Năm thứ hai quen biết Triệu Hàn Châu, tôi tình cờ nghe được anh ta đang than phiền về tôi với cô thực tập sinh mới đến. “Ôn Nhiễm đã sắp ba mươi hai tuổi rồi, mỗi lần hôn cô ta tôi đều thấy buồn nôn, giống như đang hôn một con heo nái vậy.” “Mấy người không biết đâu, ng///ực cô ta đã chảy xệ từ lâu, bình thường toàn nhờ nội y nâng đỡ. Về đến nhà lại không mặc, hai cục thịt cứ thế lòng thòng trước ng//ực, nhìn phát ói.” Sau đó là một giọng cười khả ố vang lên. “Anh Hàn, chẳng phải anh đã ch//ơi đến mức cô ta hỏng luôn rồi sao? Ng//ực cũng xệ rồi mà…” “Haha, Triệu tổng, bao giờ thì để tụi em cũng được thử chút? Mặt mũi vóc dáng như thế, tsk…” Lại một tràng cười khả ố nữa nổi lên. Tôi nhẹ nhàng kéo tấm bình phong vốn không cách âm ra. Nếu là tôi năm hai mươi tuổi, có lẽ tôi sẽ hoảng loạn, sẽ xấu hổ đến bật khóc. Nhưng giờ tôi đã ba mươi hai tuổi rồi. Các anh, đã sẵn sàng đối mặt với tôi bây giờ chưa?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?