Gió Khởi Từ Thảo Nguyên Lúc gả cho Thôi Hành mới 10 tuổi Hắn lâm trọng bệnh Thôi gia xem bát tự của với cực kỳ hợp mệnh liền hạ sính lễ cầu thân Ta chẳng gả cho một kẻ mang bệnh nhưng phụ thân một lòng bám víu quyền quý liền ép lên kiệu hoa Ngày thành hôn lóc dữ dội trong tân phòng cứ nằng nặc đòi về nhà tìm mẹ Ta đói bụng ăn bánh trái mẹ làm còn mẹ kể chuyện giờ ngủ Đang lóc thì phu quân danh nghĩa của bước phòng Hắn kinh ngạc thân hình khựng : “Trời đất ơi cưới vợ đây thì rước về một đứa con gái” Ta đến chịu nổi đành rút từ trong ngực một viên đường phèn mặt đầy lúng túng: “Đừng nữa từ nay chính là… nương của ” Ta ngơ ngác cắn viên đường trong miệng: “…Hả”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?