Người chồng yếu đuối hay bệnh tật của ta, hóa ra lại là một vị vương gia. Hắn nói: “Một thôn phụ quê mùa, cũng xứng làm thê tử của bổn vương sao?” Đã như vậy, ta cũng không giả vờ nữa. Ta cởi bộ váy vải thô, thay vào bộ y phục dạ hành. Vài ngày sau, sát thủ Thiên Diện Tu La nhận lệnh bảo vệ vương gia. Ta lặng lẽ nhìn hắn phát điên đi tìm vị thôn phụ quê mùa kia. Còn ta, đứng trước mặt hắn bẩm báo: “Vương gia, vẫn chưa có tin tức.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?