Em gái kế bỏ hồng hoa vào nước đường đỏ của tôi. Kỳ thi đại học, tôi đau bụng dữ dội, bị khiêng ra khỏi phòng thi. Máu kinh loang nửa cái ghế. Ba tôi chẳng bận tâm: “Em con vẫn còn là trẻ con.” Mẹ kế bụng bầu cười nhạo: “Lượng kinh nguyệt bình thường sao mà nhiều vậy? Chắc không phải mắc bệnh gì dơ bẩn chứ?” Bà nội ghét tôi tốn tiền: “Thi cử thôi mà cũng nhập viện, suốt ngày ốm đau tốn kém, sao không chết luôn đi?” Tôi mất quá nhiều máu mà chết. Lúc mở mắt ra, tôi quay lại trước khi em kế hạ độc. Tôi thu lại ly nước đường đỏ, đổi thành trà hoa an thần của mẹ kế. Đêm đó, xe cứu thương dưới lầu rú còi cả đêm.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?