Ba năm trước, ta gả cho Thế tử phủ Trấn Quốc Công để xung hỉ, bắt đầu cuộc sống “có tiền, có nhàn, có địa vị” nhưng lại là thủ tiết quả phụ. Cho đến một ngày, vị Thế tử đã hôn mê suốt ba năm kia bỗng nhiên tỉnh lại. Thế tử đối với ta lạnh nhạt vô cùng, dường như trong lòng đã có người khác. Vì thế, ta cầm theo thư hòa ly tìm đến mẹ chồng, không ngờ bà lại xách hành lý lên nói: “Đi thôi, ta đi với con!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?