Tình Thoại Tai Trái Sau khi liên hôn với cậu bạn thanh mai trúc mã bị điếc, ngày nào chúng tôi cũng làm tình trong oán hận. Không có tình cảm, chỉ toàn kỹ xảo. Năm năm vừa tròn, vốn định lập tức chấm dứt thỏa thuận. Nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh dù anh không nghe thấy gì vẫn cố chạy đi mua hồ lô đường cho tôi, suýt nữa bị xe đâm, khiến lòng tôi mềm nhũn. Cho đến khi tôi định bàn với anh xem có nên tiếp tục sống như vậy không, thì lại nghe tiếng trêu chọc của bạn anh vọng ra từ hành lang: “Ông bạn đóng vai người điếc đến nghiện rồi à?” Phía bên kia tường, Bùi Việt xoay xoay cái máy trợ thính trong tay, tựa vào tường, khóe môi cong lên, cười khẽ: “Chỉ khi tôi giả điếc, cô ấy mới có thể tự do là chính mình.” Tôi ở bên kia bức tường, sững người. Vậy mấy câu bậy bạ tôi nói trên giường… chẳng phải là anh nghe hết rồi sao?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?