Bị đuổi khỏi khu nhà quân đội, tôi co ro ở góc hẻm chờ chết. Trong đêm bão tuyết, khi ý thức mơ hồ, một người đầu bếp đã nhặt tôi về nhà, nấu cho tôi một bàn đầy thức ăn nóng hổi. Không lâu sau, chúng tôi đi đăng ký kết hôn. Anh chưa bao giờ hỏi về quá khứ của tôi, còn tôi thì hết lòng chăm sóc cho đứa con trai yếu ớt, hay ốm đau mà vợ trước anh để lại. Tôi từng nghĩ cuộc sống cứ thế mà bình yên trôi qua. Cho đến một ngày, thằng bé ở trường gây gổ với con trai của một thiếu tướng trong quân khu, lỡ tay làm vỡ đầu đối phương.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?