Năm nghèo nhất, Chu Tự Hàn bán máu để nuôi tôi học. Sau đó, suốt mười năm, anh dậy sớm về khuya. Mỗi tháng kiếm được ba nghìn tệ, nhưng đều đưa hết cho tôi. Bạn bè ngưỡng mộ nói: “Giang Vũ, cậu sướng thật đấy.” “Đến bán cả Chu Tự Hàn đi, anh ta […]
0.0
8 Chương