Ngôi nhà tổ hơn trăm năm do cụ cố tôi tự tay xây dựng, đã bị chồng tôi sang tên cho đứa con trai mới sinh của thư ký anh ta. Anh ta nói là do bên phòng quản lý nhà đất ghi sai, là lỗi của nhân viên. Cô thư ký bế đứa bé quỳ xuống trước mặt tôi: “Phu nhân, là lỗi của tôi, xin đừng trách Tổng giám đốc Trương.” Tôi nhìn tấm biển treo trên cổng nhà tổ khắc bốn chữ lớn: “Trương Thị Tông Từ”, rồi mỉm cười. “Không cần phiền vậy đâu.” Tôi quay người, cầm điện thoại gọi cho trưởng thôn.Ngôi nhà tổ hơn trăm năm do cụ cố tôi tự tay xây dựng, đã bị chồng tôi sang tên cho đứa con trai mới sinh của thư ký anh ta. Anh ta nói là do bên phòng quản lý nhà đất ghi sai, là lỗi của nhân viên. Cô thư ký bế đứa bé quỳ xuống trước mặt tôi: “Phu nhân, là lỗi của tôi, xin đừng trách Tổng giám đốc Trương.” Tôi nhìn tấm biển treo trên cổng nhà tổ khắc bốn chữ lớn: “Trương Thị Tông Từ”, rồi mỉm cười. “Không cần phiền vậy đâu.” Tôi quay người, cầm điện thoại gọi cho trưởng thôn. “A lô, Tam Thúc Công, thông báo cho cả làng, Trương Vĩ – kẻ bất hiếu của nhà họ Trương – đã bán nhà tổ. Ngày mai, chúng ta sẽ dời phần mộ tổ tiên đi. Những kẻ như vậy, không xứng để thờ tổ!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?