Cuộc Thi Lòng Hiếu Thảo

10 Ch. Chương 0
0.0/5 (0)
Đọc

Tóm tắt

Tôi đi mua đồ vệ sinh cá nhân cho mẹ. Vừa đến ngoài cửa phòng bệnh, đã nghe thấy bà đang phàn nàn với ai đó rằng tôi không có hiếu: “Con nhỏ Tiểu Tô này từ nhỏ tôi đã nhìn ra rồi, ranh ma lắm, keo kiệt nữa, đến thứ trong tay nó tôi cũng không được ăn một miếng!” “May mà còn hai đứa anh chị nó thương tôi, chứ trông cậy vào nó dưỡng lão thì chắc chết đói quá!” Chiếc chậu rửa mặt mới trên tay tôi rơi xuống đất, dì tôi cười gượng, vội vàng đẩy mẹ tôi một cái. Mẹ tôi thấy tôi, sững người một chút, rồi trợn trắng mắt, không phục nói: “Nghe thấy thì sao, tôi nói sai à?” “Lần trước tôi bị tai nạn, nó không có lấy một câu an ủi, cứ lạnh lùng nhìn tôi như thể tôi là phế nhân!” “Còn Phương Phương với Quốc Khánh thì khóc lóc nói sẵn sàng bỏ học để về chăm tôi, hai đứa đó mới là thật lòng thương tôi.” Tự nhiên tôi thấy mọi thứ thật vô nghĩa. Thì ra chỉ cần nói lời ngọt ngào là được xem là có hiếu, vậy thì hơn mười năm tôi ngày ngày ở bên cạnh chăm sóc bà, rốt cuộc tính là gì? Tôi đặt đồ xuống, gửi một tin nhắn thoại trong nhóm “Gia đình hòa thuận yêu thương”: “Anh chị à, em hết phép rồi, mẹ còn 10 ngày nữa xuất viện, hai người bàn nhau xem ai chăm đi nhé.”

27/10/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0.0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...