Vào năm thứ ba kết hôn với Châu Dĩ Sanh, anh ta có tình mới. Đêm bị tôi phát giác, anh ta còn thản nhiên khuyên tôi. “Niệm Niệm, đời sống hôn nhân cần có k í c h t h í c h hợp lý để cân bằng.” “Chồng sắp cưới của Kiều Lộ là một người đàn ông rất tuyệt.” “Em có muốn… thử với anh ta không?” Buổi tối, bốn người ngồi trong phòng bao kín đều ngầm hiểu ý nhau. Giọng Hoắc Kỳ Sâm lạnh đến thấu x ư ơ n g: “Xin lỗi, tôi không có hứng thú với vợ của người khác.” Châu Dĩ Sanh cảm thấy nhẹ nhõm lạ kỳ, cười nói: “Vậy thì tiếc thật nhỉ.” Tôi lại không kìm được mà lén liếc nhìn Hoắc Kỳ Sâm. Đêm hôm trước ở trên giường, h a m m u ố n bất tận của anh ấy quấn lấy tôi. Nào có phải điệu bộ như bây giờ.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?