Lục Minh là một người cá lạnh lùng lại xinh đẹp. Nhưng anh ta từ chối tình cảm của tôi, còn chê tôi không cùng giống loài với anh ta. Tôi sụp đổ: “Sao lại không? Chẳng phải đều có một cái đuôi to sao?” Anh ta cười lạnh: “Cái đó giống nhau à? Tôi là người cá, còn cô là rắn.” Ánh mắt anh rơi xuống cái đuôi rắn màu hồng của tôi – mềm mềm, dài dài, đang đung đưa tiến tới, muốn quấn lấy cơ thể anh. Lục Minh bực bội gạt ra: “Cô nhất định phải quấn lấy tôi? Thà đi tìm đồng loại của mình còn hơn.” Tôi như được khai sáng. Sau đó, tôi thật sự tìm một người rắn làm bạn đời. Một ngày tình cờ gặp lại Lục Minh. Anh nhìn chằm chằm tôi cùng bạn trai mới, ánh mắt phức tạp. Tôi ngượng ngùng cúi đầu: “Đúng là đồng loại thì tốt hơn thật.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?