Chồng tôi là chuyên gia phẫu thuật tim hàng đầu trong nước. Tôi tái phát bệnh tim, anh ấy lại để cô sư muội vừa tốt nghiệp mổ chính, còn tiện tay cắt luôn tử cung của tôi. Khi thuốc mê tan, anh ấy cẩn thận thoa thuốc mỡ trị sẹo cho tôi, nhẹ nhàng an ủi: “A Nặc cũng là vì tốt cho em thôi. Bệnh tim không thích hợp mang thai, cô ấy giúp em giải quyết tận gốc vấn đề.” “Đừng sợ, anh ở ngay bên cạnh giám sát mà, sẽ không có chuyện gì đâu.” Lời còn chưa dứt, anh đã bị gọi ra ngoài. Vì làm một ca phẫu thuật lớn nên Hứa Nặc quá căng thẳng mà ngất xỉu, cần anh – người vừa là chuyên gia vừa là sư huynh – đến xem. Cho đến lúc anh rời đi, cũng không phát hiện ra trái tim tôi đã bị Hứa Nặc động tay động chân. Tôi nén đau hỏi hệ thống: “Vẫn chưa đủ sao?” Hệ thống quét cơ thể tôi, giọng máy móc trả lời: “Ký chủ, chỉ cần cô chết vì bệnh tim, chương trình sẽ lập tức được kích hoạt để quay trở về.” Cơn đau âm ỉ từ tim truyền đến từng cơn, nhìn bóng lưng rời đi của Trần Tấn Trì. Tôi cười. Có lẽ lần này, thật sự có thể quay về rồi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?