VĂN ÁN Trước khi thành thân, ta đã sớm biết, ở bên cạnh Thẩm Mặc vốn có một vị biểu muội được chàng cưng chiều như châu như ngọc. Nàng ngạo nghễ đối trước mặt ta, cất giọng khiêu khích: “Dẫu ngươi là chính thê thì sao? Biểu ca hằng đêm chỉ nghỉ lại nơi phòng ta.” Ta chỉ thản nhiên như cúc, môi khẽ cong mà đáp: Đọc full tại page mỗi ngày chỉ thích làm cá muối “Tranh sủng ư? Ấy là việc của thiếp thất. Ta đường đường là chính thê rước bằng tám kiệu hoa, mọi thứ vốn đã thuộc về ta, chẳng cần tranh giành cùng ai.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?