Dẫn con gái ra ngoài ăn lẩu, tôi khuyên nó ăn thêm rau xanh, nó bỗng nhiên ném đũa vào nồi lẩu đang sôi sùng sục. “Phiền ch đi được! Bảo sao ba không thích mẹ!” Hơi nước trong nháy mắt bốc lên mù mịt. Tôi nhìn nó qua làn sương nóng, giọng nói bình thản chưa từng có. “Con có muốn đổi mẹ khác không?” Nó không chút do dự gật đầu: “Cầu còn không được.” Tôi xách túi rời đi, còn con gái lập tức gọi điện thoại, lại còn bảo phục vụ đổi cái nồi khác. Thật tốt, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?