Tôi đã thành công lừa được tình cảm của thái tử gia giới giải trí Bắc Kinh, sau khi nhận được năm trăm vạn tiền hoa hồng thì bỏ trốn. Năm thứ năm sau khi ôm bụng chạy trốn, Tần Sách chặn tôi lại ngay trước cửa phòng trọ: “Giang Ảnh, đứa trẻ này là con ai?” Tôi tìm một cái cớ để lấp liếm: “Con nhà bạn, nhờ tôi đưa đón giúp.” Thế nhưng con gái tôi lại ôm chặt lấy chân tôi, nước mắt giàn giụa: “Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con…”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?