“Vợ… Vợ ơi, anh đau quá.” Người đàn ông mặc quân phục chỉnh tề, nhưng chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn quỳ trước mặt tôi. Khóe mắt anh ấy rưng rưng, trên người đầy những vết đỏ chằng chịt. Còn tôi nhìn cây roi dài trong tay mình, hoàn toàn chớt lặng. Hình như… tôi đã xuyên vào truyện thú nhân và trở thành nữ phụ độc ác chuyên ngược đãi nam chính chăng?
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?