Sau khi xuyên không tới thế giới thú nhân, tôi — một con người quý hiếm — bị đem bán cho Thái tử đế quốc. Thái tử lạnh lùng vừa chăm chú đọc 《Luận về cách nuôi người làm thú cưng》, vừa mặt mày tối sầm, thế mà vẫn kiên nhẫn cởi áo cho tôi bú sữa, đóng vai… nam mẹ. Ban ngày tôi ỷ lại nũng nịu, chỉ tay năm ngón bắt hắn hầu hạ. Ban đêm lại lén rúc vào bờ ngực ấm áp săn chắc của hắn để chiếm chút tiện nghi. Thái tử nắm chặt lấy bàn tay nghịch ngợm của tôi, nghiến răng: “Đừng có mà sờ nữa.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?